Ngàn năm mây trắng vẫn hoài bay
Sao ta phiêu dạt đến chốn này
Đo đếm đất trời đôi tay trắng
Bất chợt nhìn đời cũng trắng tay
Đôi lúc ngạo cười như khinh bạt
Bốn cõi nhân tình thế thái ư?
Sá gì một buổi vui tao ngộ
Nhấp chén rượu nồng lúy túy say
Ngó lên đỉnh núi mờ sương trắng
Có bóng trăng nghiêng ngỡ là thuyền
Phải chăng trôi dạt ngàn năm trước
Chở sầu qua đậu bến cô miên?
Có hôm thổn thức bên dòng suối
Hỏi đá cuội kia cớ sự gì?
Sao cứ nằm im trong lòng nước
Mà chẳng tan về với đại dương?
Một giấc Nam Kha giữa bể đời
Đời người bạc tựa cánh hoa rơi
Vì xuân mà nở ra trăm sắc
Vì gió cũng đành kiếp tả tơi.
Trông theo cánh nhạn bay về núi
Bóng rớt buồn hiu lên ngọn cây
Ngỡ như chiếc lá đương xao động
Nào biết chiều nay gió lạc đường
Ồ ! bởi còn vương mộng hải hồ
Nhìn sóng chập chờn ngỡ trăng xô
Ồ không! trăm ngã đều muôn sóng
Trăng rất thật gần, cũng thật xa...
Ồ nhỉ! Còn đây, ta với ta
Tháng đến, ngày về, qua lại qua
Vườn sau hoa cúc âm thầm nở
Cũng ngát hương thơm tỏa mặn mà
Đưa tay nốc cạn giọt rượu cuối
Thống ẩm cuồng ngâm giữa đất trời
Vỗ bầu rượu rỗng ta cười ngất
Ta hề ta xỉn, ta hề say !?
Sao vậy?Rảnh là say...Hư quá!
Trả lờiXóaVườn sau hoa cúc âm thầm nở
XóaCũng ngát hương thơm tỏa mặn mà
Say để dc xỉn mà chị :D
XóaCông nhận ông Lãng tử ổng hành thiệt! :))
Trả lờiXóathì Lãng tử hành là Lãnh tử hàng mà :))
XóaOán khúc này cung Lãng tử hành
XóaBi ai thống thiết thấu trời xanh
Hàng nay đã tử, hành sao nủi
Hức hức từ nay muốn ...cũng đành! :))
Sao Nhỏ giỏi rứa? Nghĩ ra được những từ rất phù hợp với tâm trạng của chủ thể. Đúng là " Thống thiết".Bài này mà chẻ ra phơi khô "chụm" chắc được tháng nấu nước sôi pha trà hỉ? Cười!
XóaLãnh Diện có muốn... mượn "hàng" dùng đỡ hem? Không lấy... xiền, hơ hơ... "Hành" mãnh liệt vầu cho Cô nhỏ vứi lại LcLănđianh bít mẹt... Hơ hơ...
XóaCái vụ "hành" với "hàng" ni không có liên quan chi tới LC và Nhỏ cả đâu nha! Anh Cỏ bắt mạch kiểu chi mà kê toa lọa rứa?
XóaĐọc thơ biểu huynh mềnh là cứ phải để ý cái câu... chốt hạ. Thì đấy, say thôi, nên mới ra cái Lãng tử hành này chứ sao. Nên mới chọn cái thể "hành" cho nó phóng khoáng, đặng diễn tả cái bi tráng, hào sảng đến... ngất ngưởng của một... cơn tuý luý say. Hehe... :D
XóaChém Lãnh đó, can cái tội chê trà nhà ta nhạt :p . Nhưng mà mm thấy thích cái hình ảnh "trăng rất thật gần, cũng thật xa" mà huynh cảm thán (tán thế, chứ câu này chắc là thực 100%, ông nào lúc say mà chả thấy vật nó méo mó, lúc xa lúc gần :)) ).
Bóc thế đã, giờ tán tiếp bằng mẩu nổi hứng này, huynh nhé:
Nhìn trăng đắm dưới chân ngày
Lội tìm, bóng chìm mê ảo
Ngỡ mùa về lộng vai áo
Quờ tay, ngón chạm hư không....
Thôi, về. Không có bị huynh vác gậy đánh đòn là chít . Hihi....
Gom một đống còm này lại chém phát coi. :D
XóaNày Hớ, này tỷ YD, này thì LC lang man, này thì Cỏ, này thì Tuyết Nhi các người nhớ nhé!
Lãnh đã và công bố thẳng thừng rồi nhé! Là cái hành ni là khúc của Lãnh...Hàng có rồi sao mượn được và phải hiểu rằng " Binh bất yếm trá". Nói Lãnh Tử Hàng chứ chưa chắc ah nha... Xách hàng qua nhà từng người để thi thố tài nghệ đấy! Liệu cái thần hồn phỏng ạ :))
p/s Nói thêm chút...riêng cái hành khúc ni thì tớ thừa nhận thua ông Phan Huỳnh Điểu chút thôi...Duy nhất...còn lại chấp hết hehehe :))