tag:blogger.com,1999:blog-7429648977462054228.post8389810008725628424..comments2023-04-04T19:58:07.264+07:00Comments on lanhdien : Vô đề - Tương kiến thì nan biệt diệc nanlanhdienhttp://www.blogger.com/profile/17421517434536291464noreply@blogger.comBlogger9125tag:blogger.com,1999:blog-7429648977462054228.post-74016797745185074002013-04-08T13:26:18.880+07:002013-04-08T13:26:18.880+07:00thế nhà chị đã đứng dậy chưa hay còn nằm ở đó hử? ...thế nhà chị đã đứng dậy chưa hay còn nằm ở đó hử? :Dlanhdienhttps://www.blogger.com/profile/17421517434536291464noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7429648977462054228.post-64179044616961002522013-04-05T08:46:20.014+07:002013-04-05T08:46:20.014+07:00Các bác chém điệu nghệ quá. Người chém đã tài, nhá...Các bác chém điệu nghệ quá. Người chém đã tài, nhát nào trúng nhát đó mà kẻ đờ cũng tinhl: lanh mắt lanh tay lanh chống chế. Nhà iêm kém bình kém luận nên phục lăn :DChiều Tímhttps://www.blogger.com/profile/14332065252537035141noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7429648977462054228.post-22826164523904809112013-04-04T11:07:25.775+07:002013-04-04T11:07:25.775+07:00Đang đồng thanh tương ứng mà chị?
Đang sung cí là...Đang đồng thanh tương ứng mà chị?<br /><br />Đang sung cí làm cụt hứng :((lanhdienhttps://www.blogger.com/profile/17421517434536291464noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7429648977462054228.post-49461336737548987912013-04-04T10:36:19.664+07:002013-04-04T10:36:19.664+07:00Bất đông ngôn ngữ rùi
Không nói nữa.
Im thui!
Bất đông ngôn ngữ rùi<br />Không nói nữa.<br />Im thui!<br />Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/09623594493560594825noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7429648977462054228.post-87623716496302782892013-04-04T10:32:05.796+07:002013-04-04T10:32:05.796+07:00Em đang chém về thi pháp Đường thi đó chứ? Nỗi lòn...Em đang chém về thi pháp Đường thi đó chứ? Nỗi lòng kia là tâm trạng của tác giả mà. Cho nên khi chuyển ngữ thì cần phải diễn đạt đầy đủ cái tâm ý kia. và phải dựa trên niêm luật của TNBC Đường luật nữa chứ?<br /><br />Cái cần bây giờ là cần những câu nào mà có thể thay thế...chứ không phải cái cớ gì khác mô.<br /><br />:))lanhdienhttps://www.blogger.com/profile/17421517434536291464noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7429648977462054228.post-87961960054538611222013-04-04T10:27:08.881+07:002013-04-04T10:27:08.881+07:00Vậy là Lãnh đang mượn cái nỗi lòng kia để giãi bày...Vậy là Lãnh đang mượn cái nỗi lòng kia để giãi bày tâm tư ư? Tự thú đi thì chị chém tiếp.Hôm qua chị mới chém về thi pháp Đường thi thôi, chưa đụng gì tới cái tình của chủ thể bữa ni chủ thể ( chủ thể dịch) đang muốn thổ lộ cái mênh mông khi tìm đường đến chốn Bồng lai. Tự thú đi chị vẽ đường cho. Ka ka...Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/09623594493560594825noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7429648977462054228.post-60297197132868260752013-04-04T10:05:09.424+07:002013-04-04T10:05:09.424+07:00Cũng vì lẽ đó mà ta (tức tác giả) :
Hiểu kính đãn...<br /><br />Cũng vì lẽ đó mà ta (tức tác giả) :<br /><br />Hiểu kính đãn sầu vân mấn cải,<br />Dạ ngâm ưng giác nguyệt quang hàn. <br /><br />Sáng soi gương thấy sầu vì tóc đổi màu, đêm ngâm thơ bất nhiên thấy trăng lạnh. Vì đâu? Do đâu mà thế?<br /><br />Thì bởi lòng còn nặng mối tương tư nên chăng khi mỗi sớm ngắm lại dung nhan mà bất giác giật mình vì sự đổi thay của diện mạo. Nỗi sầu vây kín trong tâm hồn được bộc lộ ra ngoài có thể từ sự thay đổi của mái tóc đã bạc đi phần nào hoặc rụng dần cũng nên chăng? Vì thế trong đêm bất chợt ngâm thơ nhớ đến người mà vẫn thấy cô đơn , không còn cảnh thơ mộng nguyên sơ tiêu soái. Thay vào đó là sự lạnh lẽo mơ hồ từ bốn phía không gian. Lòng lạnh hay trăng lạnh? Thơ có còn là thơ nữa hay không khi nỗi lòng này còn đau đáu?<br /><br />Cái tơ tình vướng víu, cái chờ đợi vô vọng trong đêm hay sự tàn phai của diện mạo trong một tâm thái cô tịch, cũng chỉ là nỗi khát khao được hạnh ngộ mà thôi:<br /><br />Bồng lai thử khứ vô đa lộ,<br />Thanh điểu ân cần vị thám khan.<br /><br />Bồng lai là chốn nào mà sao khó đến được nơi đó? ( nơi nào người yêu mình ở thì chẳng là cảnh bồng lai ). Thật sự thì đường đi đến nơi đó còn rất mơ hồ, chưa tỏ tường được. Nên đành cậy nhờ cánh chim xanh dọ lối đưa tin. Nếu như đã thông suốt rồi thì há phải nhờ cậy làm gì. Nỗi lòng này bây giờ gởi vào cánh chim mà phiêu du theo gió, theo mây để được đến nơi đó.<br /><br />Thật là khó để nói hết tâm sự này, thật khó để mà diễn tả khi mà " Tương kiến thì nan".<br /><br />Kết câu cũng là cái mở đầu cho một sự cảm thán được lặp lại. Bài thơ là một mạch cảm xúc cứ thế tuôn trào xoay chuyển vòng tròn, không thể nào dứt ra được. Biết rằng nó là một bài TNBC Đường luật hoàn chỉnh về niêm luật và đối xứng. Nhưng cái tinh túy của nó là đã bay qua khỏi không gian kia mất rồi, để đến với người đọc cứ như miên man, như nhập mộng. Vì thế nên chăng nó luôn day dứt khôn nguôi?<br /><br />Thử hỏi làm sao có thể có một bài thứ hai có từng câu từng chữ để phản ánh đúng tâm trạng, đúng vị trí niêm luật như bài thơ kia nữa chứ? Cái cảm thụ của người đời sau có chăng là tìm tòi trong vô vọng mà thôi. Cho nên khi chuyển dịch bài thơ này qua Tiếng Việt, hầu hết các tác giả đều nằm ở sự khiên cưỡng và chưa thỏa mãn. Có chăng cái họ thích là được góp tiếng thơ của mình vào nỗi lòng quá đỗi mênh mông kia.<br /><br />* Trên đây là phần chém gió của lãnh đấy. Mời các bác cứ mạnh tay chém giùm cho lãnh tỉnh ngộ...chứ u mê quá đỗi lắm rồi ...huhuu . Mong rằng các bạn cứ thật sự thỏa mái hạ đao. :D<br /><br /><br />lanhdienhttps://www.blogger.com/profile/17421517434536291464noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7429648977462054228.post-56383843609434149512013-04-04T10:04:39.633+07:002013-04-04T10:04:39.633+07:00Chém gió đây:
Hôm qua chị LC đã phân tích rất cặn...Chém gió đây:<br /><br />Hôm qua chị LC đã phân tích rất cặn kẻ về những cặp đối nhau trong bản dịch của mình. Trước mắt thừa nhận là mình dịch không đạt ( chưa nói là quá tệ) hehe.<br /><br />Thật sự bài thơ này theo như mình thì nó được hiểu như thế này:<br /><br />Đây là một bài thơ TNBC Đường Luật được viết trên một chuỗi cảm xúc liên hoàn của LTA. Nếu khen hay thì thật sự chưa thỏa mãn bời rằng nó quá hay. Bỏ qua cái đối xứng từng câu của tác giả ở bản gốc, vì chúng ta nói bao nhiêu cũng không đủ. Nên chăng nhìn nhận nó qua bản dịch tổng thể sau khi phiên âm thành tiếng Việt. Mà cụ thể là dựa trên cái ý chính của người dịch qua phiên ngữ để cảm nhận nó một cách nhanh nhất<br /><br /> Tương kiến thì nan, biệt diệc nan<br /><br />Đông phong vô lực bách hoa tàn<br /><br />Mở đầu bài thơ là câu cảm thán về sự tương phùng và ly biệt. Cái khó khăn khi hạnh ngộ và chia tay thật khó mà diễn tả hết được, rất là nan giải...Bởi cảm xúc đó nó rất khác thường. Nếu như sự gặp gỡ đã rất là khó khăn thì sau khi gặp nhau rồi để mà chia tay (chia tay ở đây là tạm xa chứ chưa hẳn là chia tay vĩnh viễn). Tôi đề cập đến chữ tạm là muốn các bạn nhìn nhận rằng; Chỉ mới là tạm thôi thì đã như thế rồi, huống hồ gì nếu đã là một cuộc chia ly thật sự thì nó càng khó khăn gấp bội phần. Vì nó còn cái dư vị của sự quyến luyến, mến thương...của một trời kỷ niệm. <br /><br />Nó cũng giống như ngọn gió đông phớt nhẹ qua những cánh hoa, dẫu rằng chưa đủ lực nhưng vô hình chung khiến hoa kia cũng úa tàn. Xét về những mối quan hệ của thiên nhiên và các mùa thì nó như một định luật tự nhiên. Sự có mặt của gió đông cũng chỉ là cái cớ mà thôi. Thật sự hoa kia vẫn úa tàn khi mùa đã trôi qua. Mượn gió đông để nói nỗi lòng mình để hiểu là nó đến như một lẽ tự nhiên của cảm xúc, khó mà một lời nói hết, cứ miên man như thể là đấy, là đây...v.v...rất tâm trạng. Thế đấy mà lại xót xa, thế đấy mà khó lòng diễn tả hết<br /><br />Nhưng nào đâu phải chừng đó thôi đâu. Dẫu biết rằng tằm kia khi chết mới ngừng nhả tơ hay như ngọn nến kia cháy tàn rồi mới khô dòng lệ.<br /><br />Xuân tàm đáo tử ty phương tận,<br />Lạp cự thành hôi lệ thuỷ can. <br /><br />Ở câu này là nói lên sự bất biến và hữu hạn của thời gian để bày tỏ lòng mình. Sự miệt mài không ngừng nghỉ của kiếp tằm cũng là biểu lộ một mối tương tư bền bỉ. Nó giống như một trường tương tư thì đúng hơn và đổi lại là cái hữu hạn của thời gian. Ngọn nến trong khoảnh khắc nào đó đã cạn cùng thì giọt nước mắt kia mới khô đi. Nhưng cho dù bất biến hay hữu hạn thì tấm chân tình này cũng chỉ là một, cũng là một sự thủy chung không thay đổi.<br /><br /><br />lanhdienhttps://www.blogger.com/profile/17421517434536291464noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7429648977462054228.post-15193862048918856022013-04-04T01:07:33.360+07:002013-04-04T01:07:33.360+07:00Lỡ tay xóa mất hết rồi....Tại cái chị LC ni còm rồ...Lỡ tay xóa mất hết rồi....Tại cái chị LC ni còm rồi mà sao phải xóa?<br />Hix! Đã nói là chém mạnh tay vào mà răng lạ rứa cà?<br /><br />copy dán lại mấy cái ni vớt vát...huhu<br /><br />LCLangbiang Lanman16:04 Ngày 03 tháng 4 năm 2013<br /><br />Còn cặp câu luận chừa cho em tự chém nha! Xóa giúp cái com trước chị cái. Có một lỗi chị gõ sai đó mà thôi không chữa nữa.<br />Xóa<br />Duy Tuan16:51 Ngày 03 tháng 4 năm 2013<br /><br />Phải phải. Về Niêm-luật bằng trắc thì Hớ thấy bài Thất ngôn ổn rồi! Về đối thì chắc cần chỉnh lại nhiều nhiều!<br />Nhưng để vậy cũng ổn! Cùng lắm sau này hậu thế người ta phán: Đấy, đâu phải cứ đường luật là phải đúng cặp đối, đôi lúc phải có trường hợp phá cách như Thanh Thí ở bài thơ ..bala ...bala... [laughing]<br />Xóa<br />LCLangbiang Lanman17:19 Ngày 03 tháng 4 năm 2013<br /><br />Đường luật l;à lueetj đời Đường đó cưng. Niêm, đối và luật bằng trắc khắc nghiệt lúm. Nên chị hổng cóa nghiện cái luật nì. Chị thích tự do thôi.Định xóa cái com ni mà thấy em đọc rùi. Mà đọc rồi chị cũng xóa.<br />Xóalanhdienhttps://www.blogger.com/profile/17421517434536291464noreply@blogger.com