tag:blogger.com,1999:blog-7429648977462054228.post5234251275947886145..comments2023-04-04T19:58:07.264+07:00Comments on lanhdien : Đọc U mộng ảnh với trăng mờ phố núi - Dịch giả Huỳnh Ngọc Chiến lanhdienhttp://www.blogger.com/profile/17421517434536291464noreply@blogger.comBlogger2125tag:blogger.com,1999:blog-7429648977462054228.post-37202234616591391752012-12-16T22:21:35.962+07:002012-12-16T22:21:35.962+07:00Thường thì người ta đổ lỗi cho cảnh. Ý là "tứ...Thường thì người ta đổ lỗi cho cảnh. Ý là "tức cảnh sinh tình" Nhưng thử hỏi tình từ đâu mà ra? Tình chắc là từ tâm sinh ra. Bản thân con người khi đã vui hay buồn thì cảnh sắc ở nơi đó trong ý niệm họ là như thế, phải thế không thể nhìn khác hơn được :Dlanhdienhttps://www.blogger.com/profile/17421517434536291464noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7429648977462054228.post-68828629123873626032012-12-16T19:34:22.046+07:002012-12-16T19:34:22.046+07:00Đâu cứ phải đêm trăng trên cao nguyên. Đêm trăng g...Đâu cứ phải đêm trăng trên cao nguyên. Đêm trăng giữa lòng chốn thị thành cũng buồn rơi buồn rớt. Đọc bài này chợt nhớ tâm trạng của thi sĩ họ Ngô: " Trăng sáng, trăng xa trăng rộng quá. Hai người sao chẳng bớt cô đơn." Vậy đó cái buồn là ở tự đáy lòng của mỗi người mà vầng trăng chỉ là cái bung xung đậm chất trữ tình :((Chiều Tímhttps://www.blogger.com/profile/14332065252537035141noreply@blogger.com