gió qua miền tối sáng
Hồ như trăng mãi khuyết vànhLòng người cứ mãi đành hanh dỗi hờnHồ như cái bệnh ẩm ươngĐâu trong tiền kiếp đã ươm mầm rồi :P
Hồ như, như thể hô nhừHừ nhô như thể lừ lừ hồ như....:))
Hồ như, rồi lại hừ nhôĐời như một chuyến xe thồ trên lưngMệt nhoài ơi mỏi quá chừngMà không chịu ngừng xong khóc với than
Cái này giống rượu của lão Phụng quá Hớ :))
Hồ như ai muốn nắm taySợ tay là cát...ra ngoài mất thuiHồ như ai muốn giữ ngườiBàn tay chỗ ấy... bùi ngùi... hi hi...
Hồ như ai muốn nắm taySợ tay là cát...ra ngoài mất thuiHồ như ai muốn giữ ngườiBàn tay chỗ ấy... lươi bươi...bùi nhùi :))
Hồ như trăng mãi khuyết vành
Trả lờiXóaLòng người cứ mãi đành hanh dỗi hờn
Hồ như cái bệnh ẩm ương
Đâu trong tiền kiếp đã ươm mầm rồi :P
Hồ như, như thể hô nhừ
XóaHừ nhô như thể lừ lừ hồ như....:))
Hồ như, rồi lại hừ nhô
Trả lờiXóaĐời như một chuyến xe thồ trên lưng
Mệt nhoài ơi mỏi quá chừng
Mà không chịu ngừng xong khóc với than
Cái này giống rượu của lão Phụng quá Hớ :))
XóaHồ như ai muốn nắm tay
Trả lờiXóaSợ tay là cát...ra ngoài mất thui
Hồ như ai muốn giữ người
Bàn tay chỗ ấy... bùi ngùi... hi hi...
Hồ như ai muốn nắm tay
Trả lờiXóaSợ tay là cát...ra ngoài mất thui
Hồ như ai muốn giữ người
Bàn tay chỗ ấy... lươi bươi...bùi nhùi :))